Tiện thể nói một câu, hôm qua Phong Hằng bị nhạc phụ mặt không biểu tình xách đến thư phòng nói chuyện nửa canh giờ, bị Tống Văn Thắng phó thác một nhi tử vướng víu. Cho nên lúc này Tống Sư Trạch cũng đi theo đến phủ thành.
Sau khi đón được Tống Sư Trạch, Tống Sư Trúc cảm thấy vận khí của tộc đệ hơn người.
Hứa Học Chính thật đúng là thu Tống Sư Trạch làm học trò. Chỉ là hắn còn đang trên đường đi công tác, cảm thấy không có cách nào hảo hảo dạy bảo đệ tử, liền muốn tìm cho hắn một chỗ học tập tốt.
Bên Quỳnh Châu phủ học, bởi vì có Đại Nho tọa trấn, danh ngạch nhập học năm nay vô cùng hiếm hoi. Vốn dĩ nếu Tống Sư Trạch có công danh tú tài, mọi chuyện đều dễ làm hơn nhiều. Nhưng Tống Sư Trạch ngay cả thi huyện cũng chưa thi, Hứa Học Chính đã nghĩ ra một chủ ý, để Phong Hằng coi hắn là thư đồng đưa vào học phủ, cũng tiện sớm chiêm ngưỡng phong thái đại nho một chút.
Nghĩ đến nỗi khổ tâm này của Hứa Học Chính, Tống Sư Trúc cảm thấy Tống Sư Trạch thật sự gặp được một lão sư tốt, cũng không khỏi cảm thấy dự cảm của mình vẫn rất chuẩn.
Bắt đầu từ đời trước, cách mỗi mấy năm nàng đều phát hiện một nam hoặc nữ khiến nàng thập phần thuận mắt. Tống Sư Trúc vẫn duy trì thái độ không thiên vị đối với những người này, cũng sẽ không cố ý đề cập với người nhà.
Nàng luôn cảm thấy loại chuyện khí vận này quá mức hư vô mờ mịt, nếu nàng trong lúc vô tình nói lỡ miệng, hiệu ứng hồ điệp, thay đổi tiền đồ của những người này, vậy nàng ngay cả xin lỗi cũng không biết bắt đầu từ đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play