Nhớ tới Phong Hằng ở trong mộng bị đốt thành một hỏa nhân, Tống Sư Trúc liền run rẩy, không nhịn được đâm vào trong ngực Phong Hằng, cầu an ủi. Nàng đột nhiên cảm thấy đi cùng đến phủ thành rất tốt, nếu không lại dự cảm được Phong Hằng có chuyện gì, nàng ở nhà cũng ngây ngốc không yên ổn.
Chuyện này, nàng suy nghĩ cả một buổi chiều, luôn cảm thấy nếu lúc ấy nàng có thể chú ý thêm một chút chuyện của Trương tri huyện, một mẻ hốt gọn đồng lõa, chuyện của thư viện không nhất định sẽ xảy ra, không chừng ông trời cũng cảm thấy hắn đã nhắc nhở hai lần, nàng còn ngu xuẩn, trong cơn tức giận mới không nhắc nhở lần nữa.
Nghĩ đến chuyện không cẩn thận của mình suýt nữa đã làm hỏng chuyện, Tống Sư Trúc không nhịn được áy náy.
Phong Hằng ôm nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ trấn an, ngược lại là vô cùng ngoài ý muốn nương của hắn cũng giống như thê tử, xuất hiện những chỗ thần dị này.
Nhưng khi nghe Tống Sư Trúc nói Triệu thị sau khi nàng gả vào ban đêm đã khôi phục bình thường, tự nhiên sinh ra vài phần ý nghĩ cổ quái.
Hắn cảm thấy không phải là Tống Sư Trúc đem những chuyện kỳ kỳ quái quái kia hấp dẫn đến trên người mình, Triệu thị mới có thể không việc gì chứ?
Đôi mắt thê tử trong ngực như được sơn phết, lộ ra linh động trong sáng, nhưng Phong Hằng nhìn nàng một bộ dáng ngây thơ vô tội, đột nhiên có chút đau lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT