Sau khi cửa hàng của Tống Sư Trúc kiếm tiền, nàng vẫn luôn muốn mua đất. Nhưng ruộng đất xung quanh Kinh Thành tấc đất tấc vàng, lúc trước khi Từ gia, Tô gia cùng Tiền gia bán đất, tin tức nàng lại biết muộn, còn lại đều là một ít cơm thừa canh cặn, nàng chướng mắt, lại sợ lần sau không có cơ hội tốt bực này, ở bên tai hắn cằn nhằn rất lâu.
Phong Hằng vẫn luôn ghi nhớ trong lòng. Bây giờ có thể dùng công lao đổi được những ban thưởng này, hắn cũng đã rất hài lòng. Như vậy trong nhà mình đều có thể có lợi, hắn cảm thấy còn tốt hơn Hoàng Thượng một hơi thăng hai cấp.
Tống Sư Trúc nghe Phong Hằng tinh tế phân tích một hồi, cũng cảm thấy nhà mình lần này không chỉ có thể thăng quan phát tài còn có thể được ruộng đất, cũng không tệ.
Tòa nhà bọn họ đang ở hiện tại là do Phùng thị tặng, Tống Sư Trúc đã sớm có lòng muốn trả lại cho nhà Nhị thúc. Lúc này có thể có được một tòa nhà, cũng là một chuyện tốt.
Hai phu phụ đều cảm thấy như vậy rất tốt, nhưng vì cho trong nhà một kinh hỉ, liền thương lượng xong không có lên tiếng.
Nửa tháng sau Hoàng Đế xử lý xong chuyện này, biếm trích huân quý gia tộc, tước vị của họ, trừ ba nhà Thái Hậu từng hứa sẽ tha mạng, mấy nhà khác đều được ban thưởng lụa trắng liên quan tới công việc, xét nhà bãi quan, nữ quyến bị phạt làm tiện tịch, lưu đày ba nghìn dặm.
Sau đó lại ban thưởng một đám thánh chỉ, những người hiến kế cho Hoàng Đế đều nằm trong danh sách đầu tiên. Sau khi thái giám ban chỉ đi, Tống Sư Trúc liền xem kỹ thánh chỉ một lần, chữ viết cực kỳ quen mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT