Sau khi trở lại lều vải của Diệp gia, Vĩnh Xương Hầu đã trở về. Hắn thở dài một hơi, nói: “Uy Viễn bá hầu đã bị bắt giữ rồi. Đại phò mã thật đúng là có quyết đoán.”
Diệp phu nhân cắn răng, Trữ đại phò mã đó là bị buộc đến tuyệt lộ, chỉ cần Hoàng Thượng Thái Hậu còn sống một ngày, hắn liền không thể từ lăng công chúa trở về, cho nên mới sẽ chó cùng dứt dậu.
Nhưng Diệp gia bọn họ không giống. Nàng nói: “... Hầu gia quyết định rồi?”
Vĩnh Xương Hầu cười khổ một tiếng: “Bên kia thúc giục quá chặt rồi. Hoàng Thượng mấy năm mới xuất kinh một lần, những người kia không muốn đánh cược thời cơ lần sau. Vừa rồi ở đây có người thừa dịp loạn nhét tờ giấy vào tay ta. Ta thấy mấy nhà khác cũng không khác là mấy.”
Hắn đưa giấy tới trước mặt Diệp phu nhân, Diệp phu nhân trừng mắt nhìn tờ giấy, nửa ngày sau mới nhận lấy, phía trên không chút bất ngờ viết rất nhiều chuyện bẩn thỉu trước kia của Diệp gia.
Năm đó khi Vĩnh Xương Hầu còn trẻ tham ô một khoản quân phí lớn, lúc ấy đã tạo thành vệ sở Tây Bắc làm phản, nếu không phải Ngô Vương hỗ trợ giết hết những binh sĩ muốn vượt cấp tố cáo kia, cả nhà lập tức khó giữ được.
Vĩnh Xương Hầu nói: “Hoàng Thượng đúng là một minh quân kiên quyết tiến thủ, nhưng nhà chúng ta lại không thể đi theo phía sau hắn.” Đây cũng là nguyên nhân Vĩnh Xương hầu không thể không nghe mệnh lệnh của người khác, cho dù hắn muốn đầu nhập vào Hoàng Đế, loại chuyện này Hoàng Đế không có khả năng bỏ qua. Trong kinh có mấy võ huân bị người ta bắt được nhược điểm như Vĩnh Xương Hầu, Vĩnh Xương Hầu cũng mãi đến khi đến bãi săn, mới quyết định.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play