Có mấy lời, những người đó không dám đề cập với Hoàng Hậu, chỉ có thể đến chỗ Tống Sư Trúc đánh trống. Đáng tiếc là, Phong Hằng thường đi theo ngự tiền, không phải ai cũng có thể dễ dàng bắt chẹt, Tống Sư Trúc lại chỉ tham gia một ít buổi tụ hội của đồng liêu cùng bảng Phong Hằng, người khác không biết, trên cơ bản đều từ chối ở ngoài cửa. Người tìm không ra đường, đều muốn thừa cơ hội này kết giao với nàng một phen.
Dì Ngụy vừa rồi ở trên xe ngựa cũng đã nhắc nhở Tống Sư Trúc, nhưng không biết vì sao nàng vẫn luôn không tập trung.
Cũng may một lát sau, Tống Sư Trúc cuối cùng cũng giữ vững tinh thần.
Thị vệ hoàng gia đưa tới cho bọn họ một ít thịt rừng vừa săn được, đãi ngộ bực này chỉ có mấy nhà ngoại thích cùng huân quý mới có. Nguyên liệu những người khác dùng đều là tự mang, hoặc là trên đường mua về từ nông gia, dì Ngụy đi theo Tống Sư Trúc, cũng hưởng dụng một phen mỹ vị do trù nương Lý gia nấu.
Trong doanh địa có một dòng suối nhỏ uốn lượn chảy xuôi qua, nước suối róc rách, bên trong còn có cá đang bơi. Tống Sư Trúc ăn cơm trưa xong, đứng bên suối nước, gió thu thổi ấm áp, tâm tình buồn bực cả buổi sáng cuối cùng cũng tốt hơn không ít.
Nàng dẫn theo nha hoàn đi qua đi lại hai bước bên dòng suối. Không có ông trời cảnh báo, nàng chỉ có thể làm được bấy nhiêu đó. Mấy ngày trước xuất phát, nàng thậm chí còn ở lại chuồng ngựa cùng Phong Hằng hai canh giờ, chính là muốn xem thử hai con ngựa nhà mình mang đến, con nào trên bức tranh, đáng tiếc ngựa đều giống nhau như đúc, ngay cả bàn tay vàng của nàng cũng không dùng được.
Tống Sư Trúc đang tính toán Chương Thái Hậu khi nào sẽ truyền chỉ đi Ôn Tuyền sơn trang, liền có đại cung nữ tới nói là Hoàng Hậu nương nương cho mời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT