Đáng tiếc tâm linh tương thông không tốt, Tống Sư Trúc không chỉ không nhìn về phía hắn, còn trực tiếp lắc đầu, kiên quyết không muốn xen vào chuyện giữa huynh đệ người ta.
Nàng tính toán cầm một phần nhân tình chọc hai phần oán... Tuyệt không phải chuyện gì chiếm tiện nghi!
Gần đây Lý cữu mẫu ở trên thuyền nghe thấy huynh muội bọn họ đấu võ mồm, nghe tiếng sóng nước không an phận, không khỏi cảm thán nói với Phùng thị: “Tình cảm giữa đường huynh muội bọn họ thật tốt.”
Phùng thị cười: “Chính là ở chung một chỗ lâu, tình cảm liền sâu.”
Lý cữu mẫu liếc nhìn Lý Ngọc Ẩn đang đứng cách đó vài bước, mặt không đổi sắc, trong lòng lắc đầu, những lời này nàng cũng không thể đồng ý. Muốn nói ở lâu thì phải có tình cảm, vậy thì nên để nhi tử của nàng xếp ở phía trước mới phải.
Bởi vì không thể gọi được người giúp đỡ, Tống Nhị Lang có chút tiếc nuối. Thấy Tống Sư Trúc chào hỏi trưởng bối một tiếng, liền muốn đi vào khoang thuyền, đi theo phía sau nàng nói: “Trúc muội muội ngươi đã nghĩ kỹ chưa, cả đời người ta sao có thể vừa lòng đẹp ý được, ngươi liền xác định ngươi vẫn luôn không cần người giúp đỡ?”
... Đương nhiên là không chắc chắn. Tống Sư Trúc ở trong ánh mắt của đường huynh nhà mình, vô cùng vô tình tiến vào trong khoang thuyền, đột nhiên nhớ tới buổi chiều hôm qua lúc nàng thu dọn hương án cùng thần bài, trong lòng có cảm giác nhớ tới một chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play