Tống Sư Trúc nhịn cười nói: “Không sao, ta trở về khẳng định nói với phụ thân và tổ mẫu tội của hắn, bảo đảm để cho Nhị đường huynh bị người ta khiển trách đến cùng.”
Tống Sư Trúc cũng mới biết Tống Nhị Lang thuyết phục Phùng thị như thế nào.
Thật sự là đánh rắn đánh bảy tấc. Nhiều năm rồi Phùng thị chưa từng về quê, năm nay trong nhà rất nhiều chuyện tốt, Tống Nhị Lang bèn lấy đó làm lý do, dụ dỗ nương hắn đến thăm mộ phần ngoại tổ mẫu, Phùng thị bị hắn mài mấy lần, cũng động lòng.
Kết quả là hai ngày sau khi thi triều, cho dù Tống Nhị Lang thi đậu thứ cát sĩ, trong nhà cũng không có ai chúc mừng cho y, tất cả mọi người đều cảm thấy y là một tên lòng dạ hiểm độc, ngay cả Tống Văn Sóc thấy nhi tử mình cũng không có cho hắn mặt mũi.
Tống Văn Sóc thấy Tống Nhị Lang còn muốn tìm lý do cho mình, lập tức xoay người, giúp Phùng thị sửa sang lại dây buộc trên áo choàng, mới nói: “Giúp ta thắp thêm mấy nén hương trước mộ phần nhạc phụ nhạc mẫu... Không cần lo lắng về nhà, chiếu cố tốt bản thân là được.”
Phùng thị gật đầu đồng ý, lại nói với đại nhi tử và tiểu nhi tử: “Đi học cho tốt, chương trình năm nay lễ mừng năm mới, ta đều nói với quản sự. Các ngươi phân công hợp tác, vừa vặn để nương nhìn xem bản lãnh của các ngươi.”
Nhị nhi tử đắc tội đại ca tiểu đệ của hắn ác như vậy, nếu nàng không lên tiếng, khẳng định còn phải ở chỗ này nói nhảm rất lâu. Mấy tháng nay Phùng thị cũng cảm nhận được sự nhiệt tình của các nhi tử, ngoài sự ấm áp ra, cũng có mấy phần đau đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play