Tống Sư Trúc lại nói: “Hẳn là công lao của Lý đại nho và Hoàng Thượng thầy trò tình thâm.” Xưa nay, người làm đế đa nghi, Lý đại nho tốc chiến tốc thắng tuy bớt việc, nhưng cũng có nguy hiểm, nếu Hoàng Thượng cảm thấy tiên sinh tính kế hắn, mất thánh tâm, vậy thì tổn thất lớn rồi.
“Hoàng Thượng có nói trừng trị những tên bại hoại kia như thế nào không?”
Đây mới là điều Tống Sư Trúc quan tâm nhất. Thiếu chút nữa, nhà mình cũng gặp nạn theo, đến bây giờ, trong lòng Tống Sư Trúc mới an tâm một chút.
Phong Hằng lắc đầu: “Đây không phải chuyện ta nên tham dự.” Phong Hằng biết chuyện nhà mình, hắn chẳng qua chỉ là một sĩ tử đi thi, trên thực tế, Hoàng Thượng ở trước mặt hắn thừa nhận trường thi không sạch sẽ cũng đủ khiến hắn kinh ngạc, làm sao còn có thể cùng hắn thương lượng quốc gia đại sự.
Tống Sư Trúc cũng hiểu được phần diễn của nhà bọn họ dừng ở đây là kết thúc. Nàng thở dài một tiếng, có thể giải quyết dứt khoát như vậy là tốt nhất, nếu kéo dài mấy ngày, tâm thần mấy người trong nhà đều đặt ở trên việc chuẩn bị thi cử này, được không bù mất.
Sau khi Phong Hằng rời đi, Cao Ngọc Hành bình tĩnh ở trước mặt sư đệ thật lâu liền phá công, y thở ra một hơi, giọng căm hận nói: “Những người kia thật đáng ghét, dám thò tay vào trường thi, còn muốn đem Thái Phó cũng kéo xuống nước!”
Lý Vọng Tông và Hoàng Thượng thầy trò hơn mười năm, thoáng cái đã phát giác được ý lạnh trong lời Cao Ngọc Hành, hắn lắc đầu nói: “Quan chủ khảo đều do các đại thần đảm nhiệm, nếu Hoàng Thượng muốn xử trí toàn bộ, chỉ sợ lại có người muốn quỳ trước mặt hoàng cung cầu xin.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT