Tống Nhị Lang nói: “Không đến mức như thế, người không có ánh mắt như nàng không nhiều như vậy, nàng cũng chỉ ỷ vào chút quan hệ này với môn sinh toạ sư, mới dám lén lút chiếm chút tiện nghi trên đầu lưỡi, ở ngoài sáng liền không dám như thế.”
Trong kinh thành, người không có đầu óc như Lâm phu nhân không nhiều lắm.
Tống Sư Trúc theo Lý lão thái thái vào hoàng cung một lần, chuyện được Thái Hậu coi trọng, bên ngoài đã sớm truyền đi.
Mấy ngày nay, hắn đều nhận được mấy đồng môn viết thư tới hỏi thăm việc này, bởi vì Thái Hậu lúc trước cường thế về thi ân khoa, rất nhiều người đọc sách đều vô cùng chú ý nhất cử nhất động của Thái Hậu. Nếu không phải hắn và Phong Hằng muốn chuẩn bị thi cử, nương theo luồng gió đông này ra ngoài xã giao, cũng có thể giao hảo với một ít sĩ tử văn sĩ.
Tống Nhị Lang luôn luôn hiện thực ở đây, nương hắn ở phía trước báo thù rửa hận, những người làm nhi tử như bọn họ, phải có năng lực giúp nàng bọc hậu kết thúc công việc. Danh tiếng có thể vãn hồi được một chút hay một chút. Nói cho cùng những người phụ nhân lưỡi dài kia vẫn là dựa vào nam nhân mới có thể lập thế, nếu là nam nhân hai nhà giao hảo, nữ quyến muốn nói nhiều nói ít bên ngoài, cũng phải cân nhắc đến tầng quan hệ này.
Phong Hằng lại cảm thấy kinh nghiệm của Tống Nhị Lang không thích hợp với tình huống hiện tại, cùng ở trong ngõ, người Lâm gia lại có một tầng quan hệ với nhà bọn họ, nếu như trước tiên nhượng bộ, về sau cũng chỉ có thể một mực nhượng bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT