Nghe thấy lời của Tống Sư Trúc, Hàn thị lại lắc đầu, nói: “Trọng ân của Tống muội muội, tất nhiên là đáng giá phần đại lễ này.”
Tống Sư Trúc khẽ giật mình. Bây giờ cũng không phải là ở trước mặt Lý lão thái thái, Hàn thị căn bản không cần làm ra vẻ như thế.
Nàng nghĩ nghĩ, không lên tiếng, chậm rãi đợi Hàn thị nói tiếp.
Hàn thị dừng lại, tìm từ nói: “Hôm qua Tống muội muội mở miệng giải vây cho ta, trong lòng ta cũng rất cảm kích muội muội. Ta cũng biết muội muội chưa chắc đã muốn chúng ta báo ân, nhưng Lý gia cũng không thể làm người không biết ơn kia.”
Hàn thị nói xong, trong lòng Tống Sư Trúc lập tức sáng tỏ.
Nàng ngồi ngay ngắn, trịnh trọng nói: “Nhị thiếu phu nhân nói như vậy, ta liền mặt dạn mày dày nhận lấy những vật khác, nhưng thứ này đúng là có lai lịch không nhỏ, nếu như bị người khác biết nhà chúng ta có loại bảo bối này, khẳng định sẽ dẫn tới vô số kẻ trộm. Thay vì bị trộm, còn không bằng hiện tại không thu.”
Hơn hai ngàn năm trước là bảo vật vô giá, mỗi một đường cong trên đầu đều có cảm giác nặng nề kể rõ lịch sử, Tống Sư Trúc chỉ cảm thấy nếu những thủy tặc kia biết trên thuyền Lý gia có loại trân bảo này, sợ là tử thương gấp mấy lần cũng sẽ không tiếc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play