“Ngươi đừng thêm phiền.” Lý cữu cữu lại không đồng ý.
“Bây giờ chính là thời điểm quan trọng, Ẩn Nhi vẫn không thể phân tâm.” Hắn biết vì sao thê tử lại có loại ý nghĩ này. Theo Lý cữu cữu, mâu thuẫn giữa nhi tử và sanh tế cũng không phải là chuyện lớn gì. Người trẻ tuổi tiểu đả tiểu nháo, lập tức liền tốt, cần gì nghĩ nghiêm trọng như vậy. Đợi đến sau này tôn tử đầy đàn, chuyện gì cũng không phải là chuyện nữa.
Thấy thê tử mím môi, không nguyện ý nghe hắn, Lý cữu cữu nghĩ nghĩ, lại thấp giọng nói: “Sau khi Ẩn nhi trúng cử, tiền đồ chỉ có càng ngày càng tốt, hiện tại hắn đính hôn cho hắn ở phủ thành, có thể có hôn sự gì tốt chứ?”
Nếu lúc trước nhi tử không trúng cử, những gia đình ở phủ thành này tự nhiên không tệ. Nhưng bây giờ Lý Ngọc Ẩn đã là cử nhân.
Trong lòng Lý cữu cữu tự có một tính toán. Sau khi sanh tế trúng cử thì phải tiếp tục thi Hội, hắn đã nói với Tống Sư Trúc xong rồi, nhi tử cùng nhau đến kinh thành thi thử kết cục xem sao. Đến lúc đó trong kinh có một nhà Lý đại nho chiếu cố, nói không chừng nhi tử còn có thể đăng Kim Bảng một lần nữa.
Nếu thật sự là như thế, trong lòng Lý cữu cữu có chút cảm khái, đời này hắn chết cũng không tiếc.
Hắn thở dài một tiếng, nói với Lý cữu mẫu: “Nếu Ẩn Nhi thật sự có thể làm rạng rỡ Lý gia ta, về sau mấy người trong nhà kia, ta cũng không cần quan tâm như vậy.” Dù sao cũng đã được như nguyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play