Phong Hằng mới buông nàng ra: “Không có chuyện gì, chính là ta gần đây vội vàng đem quyển sách kia của ta chép ra mấy quyển, lão sư nói sau khi hắn lên kinh sẽ đưa cho người ta xem.”
“Quá tốt rồi!” Tống Sư Trúc vui vẻ nói, quyển sách này của phu quân nhà mình, Lý đại nho luôn xoi mói, bây giờ cuối cùng có thể vượt qua giai đoạn bản thảo rồi.
Tống Sư Trúc vẫn luôn cảm thấy suy nghĩ của Lý đại nho rất kỳ quái. Phong Hằng theo hắn học hơn nửa năm, học hỏi nào có chuyện gì một lần là xong. Nếu mọi chuyện đều hoàn mỹ như vậy, những sách toán kinh điển của Lý đại nho không cần phải soạn lại.
Phong Hằng nhìn bộ dáng Tống Sư Trúc, khóe miệng cũng hàm chứa vài phần ý cười.
Phủ học được cho nghỉ ba ngày, hôm nay mới là ngày đầu tiên. Phong Hằng cũng không vì vậy mà thả lỏng tâm tình. Vì tạo cho hắn một bầu không khí chép sách yên tĩnh, Tống Sư Trúc đặc biệt dặn dò trong nhà không cho phép ai lớn tiếng ồn ào.
Phong Hằng ngồi trước án thư sáng sủa sạch sẽ, nhìn tờ giấy Tuyên Thành trắng như tuyết trước mắt, trong đầu nghĩ đến chuyện sáng sớm hôm nay ở trong thư phòng của lão sư.
Sáng sớm hôm nay sau khi ra khỏi phủ học, hắn liền trực tiếp đi Lý gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT