Không biết có phải mấy ngày nay hai người dần dần quen thuộc hay không, Tôn nương tử đột nhiên nói với nàng: “Chuyện lúc trước, để cho Tống muội muội chế giễu.”
Nàng vừa nói ra lời này, Tống Sư Trúc liền nhìn sang. Có lẽ mấy ngày nay không làm việc, giữa lông mày Tôn nương tử giãn ra không ít, nàng cười cười, “Từ sau khi phu quân đậu tú tài, hắn liền thích những chuyện xã giao này. Ta khuyên mấy lần, cũng không có cách nào. Lần này hắn bị giáo huấn, trong nhà lại không có tiền... Hắn sẽ không đi nữa.”
Tống Sư Trúc suy nghĩ một chút, nói: “Tỷ tỷ vẫn phải có chút tư tàng mới được.” Tôn nương tử bụng dạ thành thật, Tống Sư Trúc cũng là thật tâm suy nghĩ cho nàng.
Nàng thật sự cảm thấy Tôn nương tử phải dưỡng thành thói quen tư tàng. Không phải tất cả mọi người đều giống cữu cữu, trong nhà tam thê tứ thiếp, còn có thể để chính thê độc chiếm một mảnh trời ở hậu trạch.
Với cách làm người của Tôn nương tử mà nàng tiếp xúc mấy ngày nay, rất dễ mù quáng dễ tin tưởng, nếu sau khi phát đạt Tôn Tam Thông gặp được một cô nương khác dụng tâm, tình cảnh của Tôn nương tử liền không xong rồi... Tôn lão thái thái tuy rằng làm người tạm được, nhưng dù sao Tôn Tam Thông cũng là nhi tử của nàng, nếu có chuyện gì, nàng vẫn sẽ nghiêng về nhi tử của mình.
Tôn nương tử lắc đầu: “Đồ cưới lúc ta vào cửa đều được ở nhà dùng, mọi chuyện trong nhà có nương làm chủ..." Nàng ta không nói hết, nhưng Tống Sư Trúc cũng hiểu được ý của nàng, Tôn nương tử ở nhà chỉ để ý làm việc, không quan tâm thu hoạch.
Tôn nương tử nhìn thoáng qua Loa Sư làm kim khâu ở bên cạnh, trong mắt lộ ra vẻ hâm mộ: “Nếu ta có tay nghề Loa Sư thì tốt rồi, cũng có thể kiếm thêm mấy đồng tiền.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play