Tống Sư Trúc nghe hắn phân tích rõ ràng rành mạch, chút ít thương tâm trong lòng lại thu về, nghĩ nghĩ, đột nhiên chuyển qua chuyện khác: “Ta chẳng qua chỉ mơ một giấc mơ mà thôi, ngươi làm gì nghiêm túc như vậy?”
Nhìn biểu tình của Tống Sư Trúc, Phong Hằng do dự một lát, liền nói ra chuyện năm đó.
Có mấy lời nếu không đủ tín nhiệm, nói ra sẽ có hiềm nghi tính kế, nhất là Tống Sư Trúc năng lực khắp thiên hạ chỉ có một này, Phong Hằng càng không muốn để cho nàng hiểu lầm mình.
Nhưng ngoài dự liệu của hắn, trọng điểm của Tống Sư Trúc lại ở nơi khác, nàng nhìn hắn nói: “Cách hai gian phòng, ngươi đều có thể nghe được chúng ta nói chuyện?”
Phong Hằng dừng một chút: “Lỗ tai ta dùng được.”
Lúc ấy hắn đi thôn trang Tống gia ở ngoại ô huyện giúp đệ đệ đưa tin cho Tống Sư Bách, hạ nhân dẫn hắn tới thư phòng của đệ muội, trùng hợp Tống Sư Trúc lúc ấy ở gian trong nói chuyện với nha hoàn, hắn vừa đi vào chính đường, lỗ tai nhạy bén bắt được tiếng nói thanh thúy cố ý đè thấp xuống của nàng.
Cũng quá tốt rồi. Nàng lại nhìn thoáng qua lỗ tai của hắn, suy nghĩ một chút nói: “Ngươi nói đây là chuyện của năm năm năm trước?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT