Khương Thế Huân cũng rất tức giận, nhưng so với Lục Trường Lâm, anh bình tĩnh hơn nhiều. Anh hiểu rõ việc nổi nóng hay tranh cãi lúc này đều vô ích, nên dứt khoát không muốn nói thêm lời thừa.
Thậm chí, trong thâm tâm anh còn cảm thấy những lời đồn này không hẳn không có lợi.
Ít nhất nhờ vào những lời đồn đó, lãnh đạo nông trường chắc chắn sẽ không thể giữ Khương Thi Vân lại được nữa. Anh muốn chuyển hộ khẩu và quan hệ lương thực của Khương Thi Vân đi, việc này sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Khương Thi Vân bị thương nặng như vậy, lại vừa xảy ra chuyện lớn như thế, nếu tiếp tục ở lại nông trường Tiến Bộ quả thật không thích hợp. Chỉ là, muốn chuyển hộ khẩu của cô về thôn Hồng Tinh, phải có sự đồng ý của cán bộ trong thôn mới được.
Khương Thế Huân đối với việc này vô cùng tự tin. Anh liền nói với Lục Trường Lâm:
“Trong nông trường có nhiều người như vậy, một khi lời đồn lan ra thì tuyệt đối không ngăn được. Chị của tôi lại là phụ nữ, sợ nhất là loại tin đồn này. Chị ấy không thể tiếp tục ở lại nông trường Tiến Bộ được.”
Lục Trường Lâm nghe vậy thì giật mình:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play