Triệu Linh Chi thử gọi hệ thống nhiều lần, nhưng trước sau vẫn không nhận được bất kỳ phản hồi nào.
Cô ta càng lúc càng hoảng, chỉ có thể tự trấn an bản thân, cố gắng tìm lý do cho sự im lặng đó của hệ thống: Chắc là hệ thống đang… thăng cấp đột ngột? Đúng rồi, nhất định là vậy! Không sao cả, mình không được hoảng loạn.
Nghĩ vậy, rất nhanh cô ta mở miệng nói:
“Hay tôi không về, hai người kia quay về trước đi. Tôi ở lại đây có thể giúp một tay. Đồng chí kia không phải còn dẫn theo một bé gái sao?
Các anh đều là đàn ông, làm sao biết chăm sóc con nít? Con bé còn nhỏ như vậy, chắc chắn sẽ nhớ mẹ. Lỡ đâu một lát khóc nháo lên, tôi có thể dỗ dành được phần nào.”
Lục Trường Lâm nhíu mày. Dù bản năng không ưa Triệu Linh Chi, nhưng anh ta không thể phủ nhận rằng cô ta nói có lý.
Châu Châu còn quá nhỏ, nói không chừng lát nữa thật sự sẽ khóc đòi mẹ. Đến lúc đó, anh ta và Khương Thế Huân đúng là không biết phải làm sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT