Khương Chỉ Oánh vẫn chưa biết đến những suy nghĩ nho nhỏ trong lòng Tiêu Lẫm, càng không ngờ rằng anh đang “cất giữ” hình ảnh của mình để về vẽ. Cô ỷ vào việc đối phương không có điện thoại di động, lại chẳng có máy ảnh, nên liên tục làm mặt xấu chọc ghẹo anh một cách không chút kiêng dè.
Khương Thế Huân thì hoàn toàn không hay biết chuyện phía sau, cứ thế ôm Khương Chỉ Oánh một mạch trở về nhà.
Lúc này, Khương Thế An và mấy đứa trẻ nhà họ Đường cũng vừa tan học về tới. Đám trẻ nhà họ Đường rất ngoan, tự giác đưa Khương Thế An về tận nhà.
Đường Ngọc Lan thấy bọn trẻ đến, lập tức mang đồ ăn vặt ra chiêu đãi.
Khi Khương Thế Huân ôm Khương Chỉ Oánh bước vào, liền bắt gặp cảnh bọn nhỏ đang ríu rít quây quanh nhau.
Vừa thấy Khương Chỉ Oánh, đám trẻ hưng phấn chạy tới vây quanh cô. Đầu tiên là lễ phép chào một tiếng “Dượng!”, sau đó tranh nhau nói chuyện với Khương Chỉ Oánh:
“Châu Châu, em vừa đi đâu chơi thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play