Khương Chỉ Oánh mỉm cười tươi rói nhìn Tiêu Lẫm:
“Trên người anh có bao nhiêu miếng vá vậy, nhìn mà muốn đếm luôn!”
Tiêu Lẫm nghe thấy giọng điệu đầy vẻ vui sướng khi người gặp họa của cô, chỉ biết bất đắc dĩ thở dài. Cái cô nhóc này đúng là đang mong anh xui xẻo cho vui đây mà.
Anh híp mắt lại, nhìn chằm chằm Khương Chỉ Oánh:
“Trong tay cô có vải dệt đúng không?”
Khương Chỉ Oánh càng cười rạng rỡ:
“Đương nhiên là có rồi, muốn thì anh phải cầu xin tôi đó~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT