Tiêu Lẫm chẳng buồn quan tâm ông Triệu nghĩ gì, trực tiếp dẫn Khương Chỉ Oánh đi vào trong.
Khương Chỉ Oánh không mấy hứng thú với việc xem người khác cho bò ăn, nên chỉ im lặng đi theo sau anh.
Chuồng bò được chia thành vài căn phòng nhỏ, Tiêu Lẫm sống cùng với ông bà nội của mình. Thực ra, họ không phải ông bà ruột của anh, mà là hai vợ chồng già đã nhặt được anh – một đứa trẻ bị bỏ rơi.
Lúc đó đang là mùa đông, gió rét buốt, nên họ đặt tên cho anh là Tiêu Lẫm – mang ý nghĩa của cái lạnh.
Hai vợ chồng già từng nghĩ đến chuyện đem Tiêu Lẫm cho người khác nuôi, để tránh anh phải sống khổ cùng họ. Dù sao thì hoàn cảnh của họ không tốt, lại phải sống trong chuồng bò, cuộc sống bấp bênh, ai biết được tương lai của đứa trẻ này sẽ ra sao?
Nhưng khi ấy, ai nấy đều sống chật vật, có mấy người sẵn lòng nuôi thêm một cái miệng ăn?
Cũng có người từng ngỏ ý muốn nhận nuôi Tiêu Lẫm, nhưng hai ông bà lại không ưng ý đối phương, cuối cùng quyết định tự mình nuôi lấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT