Tuy Khương Chỉ Oánh đã đoán ra, nhưng vẫn cố tình giả ngu:
“Vì sao lại phải nói như vậy ạ?”
Khương Thế Huân kiên nhẫn giải thích với cô:
“Trước đây, không phải Phùng Bảo Chi muốn cái mặt trang sức đó sao? Nếu chúng ta nói rằng mặt trang sức đã bị mất, thì cô ta sẽ không có lý do gì để tiếp tục dây dưa với chúng ta nữa.”
Trong lòng Khương Thế Huân cười lạnh, nếu Phùng Bảo Chi tin lời này và không đến gây phiền phức nữa thì đương nhiên là tốt nhất. Còn nếu cô ta vẫn không từ bỏ, thì đừng trách anh tàn nhẫn!
Vì bảo vệ gia đình, anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì cần thiết!
Khương Chỉ Oánh bỗng nhiên hiểu ra, ánh mắt sáng lên, nhìn Khương Thế Huân với vẻ ngưỡng mộ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT