Khương Thế Huân tức giận đến mức mắt đỏ ngầu: “Châu Châu, con thật sự nghe thấy bọn họ nói như vậy sao?”
Khương Chỉ Oánh hờn dỗi gật đầu: “Bọn họ nói như vậy đó! Bọn họ còn bảo là con và Hổ Tử chẳng khác gì nhau, muốn cắt ngón tay của con để hù dọa Hổ Tử và ba em ấy. Ba ơi, bọn họ thật là quá đáng mà!”
Khương Thế Huân tức giận đến mức muốn nổi điên.
Đám súc sinh kia lại dám nghĩ đến chuyện cắt ngón tay của Châu Châu nhà anh!
Anh đau lòng, nắm lấy tay nhỏ bé của Khương Chỉ Oánh, cẩn thận kiểm tra từng ngón tay của cô, lăn qua lộn lại, kiểm tra xem có vết thương nào không. Đến khi xác nhận tay cô không có lấy một vết thương, anh mới nhẹ nhõm thở ra.
Sau đó, anh khó hiểu hỏi: “Khi các chú công an hỏi, sao con lại không nói gì?”
Khương Chỉ Oánh làm bộ hơi sợ hãi, tìm một lý do: “Cái chú đó trông hung dữ quá, con không dám nói gì hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT