Lưu Hữu Dung ngồi trước bàn làm việc, nhìn Hoắc Ngập thật lâu mới mở miệng nói, “Hoắc Ngập, giáo viên tin tưởng em không làm ra việc như vậy, nhưng em nên nói ra tên bạn nữ sinh kia, bằng không giáo viên cũng không có cách nào thay em nói chuyện.”
Ảnh hưởng của chuyện này quá lớn, nữ sinh chạy trốn kia nhất định phải điều tra ra.
Lưu Hữu Dung là tuyệt đối tin tưởng Hoắc Ngập, hơn nữa có vài cặp bị bắt, lớp 11, lớp 12 đều có, có tiếng là khó quản giáo, áo mưa đã dùng qua kia tuyệt đối không phải của Hoắc Ngập.
Hoắc Ngập không nói gì, tựa hồ cũng không đem chuyện này ở trong lòng.
Lưu Hữu Dung càng nói càng sốt sắng, "Em biết ba năm cao trung đại biểu cho cái gì không, nếu dùng ba năm cao trung này để yêu đương, vậy về sau sẽ chắc chắn sẽ bước lên một con đường khác. Thành tích của em tốt, trong nhà có điều kiện, nhưng nữ sinh cùng em yêu sớm chắc sẽ không như vậy, nếu nữ sinh đó dành cả ba năm cao trung để yêu, em có thể phụ trách tương lai cho em ấy sao?
Các em bây giờ có lẽ cảm thấy là thật sự thích đối phương, đều muốn tốt cho đối phương, chỉ là về sau sẽ có rất nhiều việc xảy ra mà các em không biết trước được, nếu thành tích giảm xuống, nhà em vẫn có thể như cũ sắp xếp tốt tài nguyên cho em, nhưng bạn nữ sinh kia thì sao, khoảng cách giữa hai em chênh lệch sẽ càng lúc càng lớn, ở tuổi không thích hợp làm điều không thích hợp, chỉ biết hủy hoại chính bản thân các em mà thôi. Cô là người từng trải, biết em nghĩ thế nào, hiện tại em cảm thấy mình không muốn nói ra, là vì tốt cho nữ sinh đó, nhưng thặt sự là vì tốt cho em ấy sao?"
"Cô à, cậu ấy nhát gan sẽ bị dọa sợ, em không thể nói." Hoắc Ngập nói chuyện vẫn dịu dàng như cũ, nói rõ mềm cứng không ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT