Vạn Chiêu rụt cổ một chút, sợ hãi lùi về phía sau nửa bước.
Lúc này Vạn Tranh tiến lên đỡ lấy cánh tay Vạn Chiêu, không chút sợ hãi ngẩng đầu từng mắt với Thẩm Văn Ngạn.
“ Anh trừng chúng tôi làm gì? Em trai tôi cũng không có nói sai! Quả thật là anh xin lỗi không có thành tâm.”
Thẩm Văn Ngạn bị hai đứa trẻ nói cho không cnf mặt mũi, trong lòng vô cùng khó chịu. Đặc biệt là Lâm Đường Đường còn thật sự khó chịu nhíu mày, vẻ mặt hoài nghi nhìn anh ta.
[ Thẩm Văn Ngạn giá trị phản cảm +1.]
Anh ta sắp bị người phụ nữ ngu ngốc này chọc tức đến chết rồi!
Lời của một đứa trẻ mà cũng tin? Anh ta xin lỗi như thế này còn có chỗ nào không thành tâm?
Chẳng lẽ bây giờ anh ta phải thật sự khom lưng nói xin lỗi thì mới thành tâm sao? Anh ta không còn mặt mũi nữa sao?
Thẩm Văn Ngạn cắn chặt quai hàm, cảm thấy biểu tình mà mình vất vả lắm mới khống chế được sắp bị phá vỡ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play