Chuẩn bị xong, Tiền Hoan dẫn đường, ba người chạy tới tỉnh C.
Miếu Tà Thần đang được tu sửa, cũng may đội thi công là của nhà mình, Tiền Hoan biết chuyện kịp thời kêu ngừng. Công trường thi công khá bừa bộn. Nhân viên công tác đã giải tán, nhưng cấu trúc miếu cũ vẫn còn. Cạnh cửa miếu chồng chất bó củi, miếng ngói, khiến thần miếu vốn cũ nát càng thêm khó coi.
Trước khi vào thôn, Cố Trường Sinh không cảm nhận được điều gì bất thường, tưởng Tiền Hoan nhầm đường. Mãi tới khi vào trong thôn, loáng thoáng thấy âm khí phiêu đãng trên nóc các mái nhà. Công phu ẩn nấp rất tốt, hèn chi vẫn chưa bị phát hiện.
Nếu không phải đối phương hấp thu tinh khí người trong thôn, lộ ra chút dấu vết, không chừng cậu đã không thể nhìn ra manh mối. Mắt thấy cửa miếu ngay trước mặt, Cố Trường Sinh rút dao phay trong túi ra, dặn dò hai người theo phía sau: “Thứ tôi dặn, hai người không quên chứ?”
“Nhớ rõ, có mang. Trước khi ra ngoài kiểm tra một lần, nãy xuống xe lại kiểm tra lần nữa. Yên tâm!” Hôm nay Tiền Hoan và Dương Phàm cố ý mặc quần áo có túi, nghe Cố Trường Sinh hỏi, bọn họ theo bản năng sờ túi, xác định đồ vật bên trong còn nguyên.
“Vậy là tốt rồi.” Cố Trường Sinh cùng bọn họ vào miếu.
“Không đúng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play