Cô bé có một cái tên đẹp, Liễu Nhứ.
Nếu bỏ qua làn da đầy nốt đỏ, ngũ quan của cô đủ để gọi là mỹ nhân. Nhưng bây giờ cái tên này có chút châm chọc.
Từ thế giới tươi sáng ngã vào đầm lầy ô uế, Liễu Nhứ vốn là một cô bé hoạt bát rộng rãi, nay trở thành con người rụt rè hướng nội.
“Anh có thể đến gần kiểm tra không?” Vì tránh gia tăng áp lực cho cô bé, Cố Trường Sinh cố ý ngồi ở vị trí xa nhất.
Kiểm tra là quá trình bắt buộc, là bác sĩ, không biết rõ chỗ đau, không thể kê đơn thuốc. Liễu Nhứ hiểu ý của Cố Trường Sinh, nhưng cô bé vẫn không dám để cậu thấy rõ gương mặt mình. Chỉ tháo khẩu trang thôi đã sử dụng phần lớn dũng khí, cô thực sự không vượt qua nổi chướng ngại tâm lý.
“Cánh tay có thể chứ?” Liễu Nhứ cúi đầu, lo lắng cắn môi, một lúc sau mới nhút nhát hỏi. Lo Cố Trường Sinh không đồng ý, cô bé bổ sung: “Bệnh trạng đều giống nhau, chỉ khác về độ nặng nhẹ.” Cánh tay cũng phủ nhiều nốt đỏ, nhưng không dày đặc như trên mặt, không quá dọa người.
“Thật, em không gạt ngài.” Cô rất muốn khỏi bệnh, sợ cậu không tin, vội vàng nhấn mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT