“Tổ sư gia, nhà bọn họ đã biết sai, về sau chắc chắn không dám tái phạm.” Cố Trường Sinh cầm nhang chắp hai tay vái ba cái, cắm nhang vào bát hương, sau đó cung kính bày đồ ăn mình đã nấu lên: “Tuy hơi trễ, nhưng đệ tử có làm vài món thức ăn, Tổ sư gia ngài xem thử vừa miệng chưa?”
Trên đường Cố Trường Sinh cố ý ghé qua tiệm ăn tại gia, lựa một đống nguyên liệu chất lượng tốt mang về nhà nấu, bồi thường bữa tối cho Tổ sư gia.
Một lúc lâu, tượng thần trên kệ bếp bình thường như cũ, cũng không có gì gọi là thần tích xuất hiện. Cố Trường Sinh nhìn nhìn, thở phào một hơi. Đồ ăn vẫn đang tỏa hơi nóng, trông mới mẻ ngon miệng, không có dấu hiệu thối rữa. Chứng tỏ Tổ sư gia đã hết bực, bắt đầu đồng ý ăn uống trở lại.
Cố Trường Sinh yên lòng thả lỏng, chợt nhận ra bụng mình kêu ọt ọt. Giữa trưa ăn vài thứ linh tinh rồi bận rộn đến tận 9 giờ tối, cậu đâu phải thần tiên, tất nhiên là thấy đói rồi.
Tại cậu cứ lo, sợ Tổ sư gia bị ghê tởm không chịu ăn gì.
Đầu óc toàn nghĩ mấy cái này, Cố Trường Sinh nấu đồ ăn xong quên giữ lại một phần cho mình. Trên kệ bếp đều là đồ cúng, cậu lười nhóm lửa nấu lại. Kêu cơm hộp hay úp mì gói, vì cơn đói cậu quyết đoán chọn phương án thứ hai.
Đợi người giao đồ ăn đến, cậu đã ăn xong mì gói từ lâu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play