Đỗ Vãn Xuân ở bên cạnh có thể nhìn ra, Chu đại nương đã không còn chút tình nghĩa nào với vị hoàng đế cao cao tại thượng kia, hiện tại chỉ còn lại sự oán hận và khinh bỉ.
Tương lai, cho dù hoàng đế có quỳ xuống cầu xin bà quay về, bà ấy cũng sẽ không quay đầu lại nữa.
Chu đại nương nghe tin tức về Ngô quý phi, trên mặt dần dần hiện lên vẻ nhẹ nhõm hiếm thấy, đứng dậy hỏi Đỗ Vãn Xuân:
"Vãn Xuân, con còn muốn ăn gì nữa không, mẹ đi làm cho con?"
Gần đây, Đỗ Vãn Xuân mang thai lớn hơn một chút, khẩu vị không được tốt lắm, ngoài thuốc an thai, cơm nước trong nhà hiện tại nàng không ăn được gì cả.
Nàng uống một hơi cạn chén thuốc trong bát, lắc đầu: "Mẹ, con không sao, nhà có gì con ăn nấy."
Chu đại nương đứng dậy: "Như vậy không được, cứ tiếp tục nhịn đói như vậy, cơ thể sẽ bị hỏng mất."
Nói xong, bà quay sang dặn dò Chu Thụy Uyên: "Thụy Uyên, con lên núi xem có táo chua dại không, nếu có thì hái một ít về, mẹ làm cho Vãn Xuân chút ô mai táo chua, để con bé ăn cho ngon miệng."
Ô mai táo chua chua chua ngọt ngọt, rất nhiều người mang thai đều thích ăn, Chu đại nương cũng là gần đây nghe người ta trong thôn nói, vừa hay định làm cho Đỗ Vãn Xuân ăn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play