Chu Thụy Uyên đưa tay ôm nàng vào lòng: “Nàng quên rồi sao, lúc trước ta dạy nàng viết chữ lần đầu tiên chính là dùng chiếc bút này."
Đỗ Vãn Xuân bừng tỉnh đại ngộ: “Ta suýt chút nữa thì quên mất."
Chu Thụy Uyên ôm nàng chặt hơn: “Ta không quên, sau này cho dù ta có chết đói ngoài đường, ta cũng sẽ không bán chiếc bút này."
Đỗ Vãn Xuân phì cười: “Ngoại tổ phụ đã để lại cho các người nhiều vàng bạc như vậy, cho dù chàng có tiêu xài hoang phí ngày nào cũng không hết, sao có thể chết đói ngoài đường được."
Chu Thụy Uyên áp mặt vào má bà, nghiêm túc nói: "Ý ta là, cho dù ta có chết, ta cũng sẽ không vứt bỏ chiếc bút này."
Đỗ Vãn Xuân giơ tay đánh vào ngực hắn một cái: “Nói năng lung tung cái gì, đừng có nói..."
Chưa kịp nói xong, Chu Thụy Uyên đã nhẹ nhàng hôn lên môi nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT