Đỗ Vãn Xuân giơ tay ôm lấy hắn, không nói gì. Nàng lo lắng không phải vì bản thân mà là vì gia đình của mình.
Đặc biệt là những người như Chu đại nương, Tam Vương gia, Chu Phong, và Chu Chiêu. Họ chỉ là những người bình thường, không có sức mạnh để chống lại điều gì, nếu gặp phải thứ gì đó giống như Hải Thanh Dương, e rằng họ cũng sẽ không còn mạng để trở về.
Còn có con của nàng, bọn trẻ còn quá nhỏ, e rằng chúng chưa đủ sức để đối phó với những nguy hiểm.
“Vãn Xuân.” Chu Thuỵ Uyên ngắt lời nàng, nắm tay nàng nói: “Ngày mai ta đưa các con đi du hồ, được không?”
“Du hồ?” Đỗ Vãn Xuân ngẩng đầu hỏi: “Đi ngoại ô phía Tây sao?”
Chu Thuỵ Uyên nhẹ nhàng đáp: “Ừm, ta nhớ ngày trước ở huyện Thành An, chúng ta cũng từng đi du hồ, chỉ là khi đó Tiểu Miên Miên còn nhỏ.”
Đỗ Vãn Xuân do dự một chút rồi mỉm cười đồng ý: “Được, đúng lúc Miên Miên cũng muốn ra ngoài đi dạo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play