Chu Phong đổ mật ong trong hũ ra, một mùi thuốc thoang thoảng lan tỏa, nếu không tinh ý thì rất khó nhận ra.
"Đây không phải độc, vậy là cái gì?." Hắn cao giọng, nghiêm nghị hỏi.
A Nhị nhà họ Hà tái mặt, nhìn mật ong bị đổ ra, kinh hãi vô cùng, người run lẩy lẩy, cổ họng như bị thứ gì chèn lại, nói năng khó khăn: "Ta... ta cái gì cũng không biết... Ta không biết trong đó có độc..."
"Không biết?" Chu Phong tiến lại gần ả, ánh mắt lạnh lùng, khí thế bức người, "Xem ra chúng ta phải đi gặp quan."
Nói xong, hắn quay người, hướng ra phía sau bếp lớn tiếng gọi tiểu đồng: "Người đâu, mang ả ta xuống, đến khi nào nói thật thì thôi!"
Sắc mặt A Nhị từ trắng chuyển sang xanh, bịch một tiếng quỳ xuống, túm lấy vạt áo Chu Phong cầu xin: "Chu chưởng quầy, ta thật sự không có hạ độc, ta chỉ muốn cho tiểu thư ăn chút mật ong thôi."
Chu Phong khinh bỉ liếc ả một cái, "Vậy là ngươi biết rõ tiểu thư không thể ăn mật ong, lại cố tình thêm vào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play