Lệ phi giải thích: "Hôm ấy, thiếp tham ăn, ăn phải loại quả mà ngày thường thái y cấm kỵ. Sau khi ăn xong, thiếp đi trên cầu, bỗng dưng thấy choáng váng, nên mới vô tình rơi xuống nước."
Nói đến đây, nàng hướng hoàng thượng quỳ xuống, khóc nức nở: "Hoàng thượng, là thiếp không tốt, nếu không phải thiếp tham ăn, lúc ấy cũng sẽ không bị choáng, cũng sẽ không rơi xuống nước, càng không mất đi hài tử của chúng ta."
Hoàng thượng nhìn Lệ phi trước mặt khóc đến thấu tâm can, trong lòng ngũ vị tạp trần, không nói nên lời phẫn nộ, càng nhiều hơn là đau lòng.
Tuổi ông bây giờ đã lớn, không còn nóng cuồng và dễ nổi giận như lúc trước.
Thêm vào đó, Lệ phi vốn tính tình kiên cường, ông rất yêu thích nàng, càng không đành lòng nhìn thấy nàng tiều tụy như vậy.
Hoàng thượng run rẩy đưa tay ôm chặt Lệ phi vào lòng, an ủi: "Không trách nàng, không trách nàng, hài tử mất rồi thì thôi, nàng còn trẻ, sau này còn có cơ hội, hiện tại điều quan trọng nhất là dưỡng cho tốt thân thể."
Lệ phi khóc đến mức gần như ngất đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT