Đào thẩm tử nghiêm nghị nói: "Con còn biết ta là mẹ con sao? Mấy năm nay, ta và hai anh con chưa từng bạc đãi con. Tam ca con dùng năm mươi lượng bạc kia đúng là sai, nhưng sau đó mẹ đã đi vay tiền về rồi còn gì? Là con tự mình muốn đến Hạ phủ, chẳng lẽ con quên là con đã chạy trốn khỏi phòng như thế nào sao?!"
Đào Mỹ Ngọc ôm mặt, vừa khóc vừa hét: "Mẹ, mẹ đánh con!"
Đào thẩm tử nghe vậy suýt nữa thì ngất xỉu.
Hai mẹ con cãi nhau ỏm tỏi trong sân, nhưng không ai nói rõ chuyện này rốt cuộc là do ai gây ra.
Nếu như ban đầu hai người bọn họ không vì muốn hãm hại Đào Dao Phương mà đi trêu chọc Hạ gia, chắc cũng sẽ không đến nông nỗi này.
Đào thẩm tử và Đào Mỹ Ngọc đều biết rõ trong lòng, nhưng không ai chịu thừa nhận, hai người oán trách lẫn nhau. Đến ngày hôm sau, Đào Mỹ Ngọc lại một lần nữa lén lút bỏ trốn.
Chỉ là lần này Đào thẩm tử không biết con gái chạy đi đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT