Khi Ngụy Tuân rời khỏi khách điếm đã lén truyền tin ra ngoài, bảo Chu Thụy Uyên phái người canh giữ tại khách điếm mới.
Khách điếm mới không nhiều người, Chu Thụy Uyên dẫn theo quan binh đã chặn kín tầng một.
Quận chúa thấy người bao vây, kinh ngạc nhìn sang Ngụy Tuân bên cạnh, lạnh lùng hỏi, “Huynh đã làm gì?”
Ngụy Tuân chậm rãi bước đến bên cạnh Chu Thụy Uyên, “Ngươi hạ độc giết người, tội đáng chết vạn lần, ta báo quan, không phải là việc quá đáng chứ?”
Quận chúa nở một nụ cười lạnh, “Huynh nghĩ một huyện lệnh nhỏ bé của Huyền Nguyệt quốc có thể bắt được ta sao? Ta là quận chúa của Bắc Địch!”
Chu Thụy Uyên ngồi nghiêm chỉnh phía trước, không hề để sự kiêu ngạo của nàng tavào mắt, “Quận chúa? Quận chúa gì chứ, ở đây bổn quan chỉ thấy một phạm nhân hạ độc.”
Nói xong, hắn phất tay, “Người đâu, bắt hết bọnchúng lại cho ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT