Quán rượu ở huyện Vạn Châu này dùng toàn gạo nhà Chu lão gia, hạt nào hạt nấy đều đặn, ăn vào thơm thoang thoảng, nên việc buôn bán vô cùng thuận lợi.
Chưởng quầy quán rượu thấy Chu lão gia đến, vội vàng nghênh đón, dẫn họ vào phòng riêng tốt nhất, còn dọn lên những món ăn đắt nhất.
Chu Thụy Uyên vì muốn tránh hiềm nghi, nên bảo họ lui hết xuống, đổi thành mấy món bình thường.
Cù Văn Chí nhìn mà vô cùng khâm phục, sau khi uống vài chén rượu, liền một câu "Chu huynh" hai câu "Chu huynh" mà gọi, "Huyện Thành An có vị quan lão gia như Chu huynh, quả là phúc phận của cả huyện, sau này ta phải học hỏi Chu huynh nhiều hơn mới được."
Chu Thụy Uyên đáp: "Ta mới nhậm chức, phải là ta học hỏi Cù đại nhân mới đúng."
Hai người hết lời ca ngợi lẫn nhau, đến tận chiều, Chu Thụy Uyên và Đỗ Vãn Xuân mới lên đường về huyện Thành An.
Lúc sắp đi, Cù Văn Chí còn nhắc đến ý trung nhân của mình tình cờ cũng ở thôn Trường Lưu, sau này còn nhiều cơ hội gặp mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT