Trần Tư Nguyệt nghe xong, đã bị tình yêu của Cẩm Lý tinh làm cho cảm động, hốc mắt đỏ hoe: “Trên thế giới này vậy mà thật sự có người chung tình như Bạch nương tử, quá cảm động rồi...” Cô ấy quay đầu nhìn về phía Vân Thiên Thiên: “Thiên Thiên, không, Vân đại sư, cô có thể đừng làm Pháp Hải được không?”
Vân Thiên Thiên: “... Nhìn tôi giống người không hiểu tình yêu là gì như vậy sao? Còn nữa, đừng gọi tôi là Vân đại sư.”
“Cô chính là đại sư mà.” Trần Tư Nguyệt nói xong, đột nhiên nhớ tới bùa Hộ Mệnh mà Vân Thiên Thiên đưa vẫn cho mình còn nằm ở trong thùng rác, nhất thời có chút xấu hổ: “Lúc trước là tôi có mắt không tròng, không nhìn ra. Nhưng mà đại sư, bùa Triện của cô thoạt nhìn thật sự có chút tùy tiện.”
Vân Thiên Thiên còn chưa nói chuyện, Cẩm Lý tinh đã không vui: “Vân đại sư đây là chân nhân không lộ tướng…”
Trần Tư Nguyệt: “...”
Vân Thiên Thiên nhìn Cẩm Lý tinh đang cẩn thận nhìn chằm chằm vào mình: “Cô không làm hại người, tôi cũng không có lý do gì để làm khó cô, cô cũng không cần nịnh hót tôi.” Cô dừng một chút: “Nhưng tôi cũng không thể thả cô đi, cô và Tề Dư Hàng tiếp tục như vậy không phải là chuyện tốt.”
“Tình yêu giữa người và yêu vốn dĩ không có kết quả, tôi đã không còn hy vọng gì nữa.” Cẩm Lý tinh thở dài: “Tôi sẽ rời đi ngay bây giờ, sau này sẽ không quấy rầy mọi người nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT