Vừa lúc hôm nay Hạ Duyên bị quỷ ám, Vân Thiên Thiên nhớ tới sắc mặt có chút tái nhợt của người đàn ông, cầm bút vẽ bùa xoạt xoạt, sau đó lật mặt tờ giấy viết một chuỗi số.
Cô không muốn làm Hạ Duyên hiểu lầm cô có ý tứ kia với anh ta, tính toán rõ ràng với anh ta là tốt nhất.
Hơn nữa cô xác thực có ý định triển khai loại nghiệp vụ này, cô còn muốn kiếm tiền để trọng trấn Huyền Môn.
Tuy rằng nhà họ Vân rất có tiền, nhưng đó là tiền của cha mẹ nguyên chủ, cô dùng nhiều sẽ không tốt, nếu không sẽ thiếu nhân quả, còn có những phiền toái không xác định.
Trên đường đi đưa bức thư cùng Trần Tư Nguyệt, Trần Tư Nguyệt nhắc tới chuyện khác như đang tán ngẫu: “Hình như San San vừa trở về, chắc là đi đưa cho Hạ Duyên.”
Vân Thiên Thiên gật đầu, không nói gì tiếp.
Trần Tư Nguyệt cũng không nắm rõ thái độ của Vân Thiên Thiên, chỉ đơn giản lộ ra một chút ý định của chính mình: “Trong lòng tôi, Hạ Duyên giống như một ngôi sao xa xôi, chỉ có thể nhìn từ xa, tôi muốn tìm một người có tuổi tác xấp xỉ, tính cách ôn hòa, cùng nhau sinh hoạt lâu lâu dài dài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play