Đạo diễn vốn tưởng rằng Vân Thiên Thiên và Tề Dư Hàng cùng nhau đi mua sắm nguyên liệu nấu ăn sẽ có rất nhiều tương tác, không nghĩ tới nửa phần sau hai người bọn họ đều thất thần, không nói gì.
Khi bọn họ đi ra từ siêu thị, chiếc xe ở trước khu chung cư Hạnh Phúc đã rời đi. Hiện tại đề xướng giản lược quy trình làm tang lễ, ông cụ lại không có thân nhân ở bên người, cho nên sẽ càng giản lược, đại khai sáng mai sẽ hỏa táng.
Cô lại nhìn thấy vị Vô Thường sống kia, cậu ấy thoạt nhìn chỉ có 17-18 tuổi, đang bị mấy bác gái vây quanh hỏi chuyện.
“Vừa rồi tôi muốn nấu mì sợi nhưng lại phát hiện trong nhà không có muối, cho nên tôi mới đi sang nhà ông Vương mượn chút muối, gõ cửa cả buổi nhưng không ai đáp lại, gọi điện thoại cũng không có người nghe, cho nên tôi mới hoài nghi….”
Cậu trai trẻ vừa nói xong nhấc đầu lên nhìn thấy Vân Thiên Thiên, nhếch khóe miệng với cô.,
Vân Thiên Thiên cũng cong cong khóe mắt nhìn về phía cậu ấy, Vô Thường sống này nhìn như không kiên nhẫn, nhưng làm việc còn rất đáng tin cậy, nhìn bộ dáng này có vẻ cậu ấy có lẽ là hàng xóm với ông Vương, chả trách thời điểm buổi chiều nhìn thấy ông Vương lại ra vẻ rất quen thuộc, nhưng tựa hồ ông Vương không quen biết gì với cậu ấy lắm, lúc bị mang đi còn có chút sợ hãi.
“Hai người quen biết sao?” Tề Dư Hàng vẫn luôn nhạy bén, nhìn về thiếu niên đứng ở phía cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play