Lông mi dài cong cong của cô khe khẽ rủ xuống, nhìn thấy tin nhắn của Lục Lễ gửi tới, khóe miệng nhếch lên, cười ra một đôi lúm đồng tiền nhỏ ngọt ngào.
“Nếu như bị bệnh, vẫn phải đi bệnh viện, Bùa Giảm Đau cũng không phải cơn đau nhức gì cũng có thể trị liệu.” Vân Thiên Thiên ngẩng đầu, giải thích nói.
“Đây đều là những bệnh cũ…” Lục Lễ Tầm nói: “Cũng không phải một mình ông nội dùng, mấy người bạn của ông đều có bệnh đau thắt lưng, đau chân, có thể cho tôi mua thêm mấy tấm được không?”
Anh chần chờ một lát: “Nếu vẽ bùa quá vất vả, tôi sẽ mua ít đi hai tấm, dù sao một tấm bùa giảm đau có thể dùng được vài ngày.”
Vân Thiên Thiên nghe nói là giải quyết một số ít bệnh tật của người già, liền yên tâm: “Vẽ loại bùa này rất nhanh, không vất vả, đêm nay tôi vẽ xong, sáng mai mang đến cho anh.”
Phương Oánh thấy hai người trò chuyện, bản thân cô ấy hoàn toàn không chen vào được, chỉ có thể đi qua một bên yên lặng cầm đồ ăn ăn, một người đàn ông đẹp trai buộc tóc đuôi ngựa đứng trước bàn ăn, đang nhìn Lục Lễ Tầm bên kia một cách kỳ quái, nói thầm trong lòng một câu: “Hai người bọn họ đã quen biết nhau từ khi nào?”
“Thầy Lục và Thiên Thiên trông có vẻ rất thân quen, hẳn là đã quen biết nhau từ sớm.” Phương Oánh thuận miệng tiếp lời, lặng lẽ đánh giá người đàn ông tóc dài, bộ dạng cũng thật đẹp mắt, vừa nhìn liền biết là nghệ thuật gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT