“Chính là một người giấy nhỏ.” Vân Thiên Thiên dứt khoát nói rõ, vừa nói vừa như lâm đại địch quét mắt bốn phía.
Từ lúc nhìn thấy Vân Thiên Thiên, không biết từ lúc nào Lục Lễ Tầm đã thu lại sự cảnh giác, anh thấy cô cau mày, giống như rất sốt ruột, theo bản năng cúi đầu tìm giúp cô.
Cửa phòng ngủ mở ra, Vân Thiên Thiên có thể nhìn rõ ràng bên trong phòng ngủ không có người, cửa phòng tắm khép hờ, bên trong còn có hơi nước toát ra.
“Anh… Anh ở trong phòng một mình thôi à?” Vân Thiên Thiên thấy đối phương nghiêm túc giúp mình tìm đồ, ngược lại có chút bối rối.
“Đúng vậy, chỉ có mình tôi ở đây thôi. Trợ lý của tôi đi mua đồ ăn sáng cho tôi rồi.” Lục Lễ Tầm nói xong ngước mắt lên mỉm cười với cô: “Vừa rồi cô gõ cửa, tôi còn tưởng là trợ lý …”
Nói đến đây, anh đột nhiên nhớ ra, lúc nãy anh tưởng rằng là Tiểu Đường mua đồ ăn sáng về, nên trực tiếp từ phòng tắm đi ra, chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi ngắn
Vân Thiên Thiên chỉ thấy người trước mặt mình khựng lại một chút, sau đó vọt vào phòng ngủ. Một lát sau, anh bước ra với trang phục chỉnh tề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play