"Cho nên ấy, nguy hiểm rất lớn, nhưng nếu thành công thì sao?" Cố Yên nói, "Giả sử một tấn phế liệu mười mấy đồng có thể lấy từ nhà máy thép, cho dù bán lại cho nhà máy sản xuất với giá một trăm đồng, thì mấy nghìn tấn phế liệu kia, bỏ đi chi phí nhân công, thiết bị và vận chuyển, chúng ta cũng kiếm được ba bốn chục đồng một tấn không thành vấn đề." 
Theo Tiểu Tề biết, nhà máy thép có khoảng hai ba nghìn tấn phế liệu, một tấn kiếm ba bốn chục đồng, thì hai ba nghìn tấn này. Một mẻ xuống tay, kiếm vài vạn đồng là chuyện có thể. 
Tính toán này chỉ là Cố Yên sơ lược, còn phải tính toán kỹ hơn. 
Cố Yên biết ý tưởng của mình đối với người ngoài có vẻ như chuyện không tưởng, nhưng đã có bao nhiêu người phất lên nhờ đầu cơ thép phế liệu? 
Trước kia, rất nhiều đơn vị hợp tác với khách sạn của họ đều phất lên từ đầu cơ phế liệu, sau có tiền lại đầu tư vào ngành nghề khác. 
Cố Yên không cầu có thể đi xa trong ngành này, cô chỉ muốn kiếm tiền, mục đích cuối cùng vẫn là muốn trở về với ngành nghề quen thuộc của mình. 
Quen thuộc mới có thể an tâm. 
Tiểu Tề hít một hơi sâu, "Ngươi muốn thao tác thế nào?" 
Cố Yên bình tĩnh nói, "Tay không bắt sói!" 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play