Hoàng Thu Oánh xách trái dưa hấu đứng tại cái đèn sáng cửa ra vào vừa định gọi thì giật mình lùi lại, trong phòng đầy ắp người, hầu như toàn là các ông chú, trời nóng như thiêu, cả cửa trước lẫn cửa sau đều mở mà trong phòng vẫn nồng nặc mùi mồ hôi. 
Cô nghiêng người qua đám người ngó vào, mới thấy Cố Yên, cô đang đứng bên bàn, đầu và mặt đẫm mồ hôi, đối diện cô có người đang nói gì đó, nói xong lại viết, sau đó thu tiền của người nọ. 
Dù bận rộn, Hoàng Thu Oánh thấy Cố Yên lại rất ung dung, vẻ mặt điềm tĩnh, cô nhìn hồi lâu mà Cố Yên chẳng thèm ngẩng đầu hay dừng lại. 
Cứ mỗi độ chạng vạng tối đến bảy tám giờ, là lúc Cố Yên bận nhất, khoảng thời gian này gần như không có thời gian nghỉ ngơi. 
Thực tế hiện tại đối với Cố Yên mà nói còn là ổn, mấy ngày nay đại di mụ khiến cô khó chịu nhất, đã phải kìm nén tâm tình bực bội còn phải kiên nhẫn bận bịu công việc, có khi cô chỉ muốn quăng bút bỏ đi, ai làm thì làm, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được. 
Nghĩ đến kiếm tiền, ai chẳng phải nhẫn nhịn? 
Đến khi thưa người, Cố Yên mới dừng tay, gọi Tiểu Tùng đến làm thay một chút, cô ra ngoài hóng mát. 
Vừa ra thấy Hoàng Thu Oánh đang ngồi ở bậc thềm trước cửa nơi mấy người thợ hay ngồi nghỉ, cô giật mình, "Tiểu Hoàng? Ngươi đến khi nào vậy, sao không gọi ta?" 
Hoàng Thu Oánh đã đói bụng lại còn bị muỗi cắn, cô không nhớ nổi đã vả chết bao nhiêu con muỗi. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play