Việc Thẩm Uyên không định về nhà ăn Tết trở thành một cái gai trong lòng Cố Hướng Nam. 
Cô cảm thấy nếu là người nhà thì phải thân mật ở bên nhau, như vậy cuộc sống mới có hy vọng. Thẩm Uyên kiêu ngạo, cô cô Cố Yên cũng là người rất kiêu ngạo. Chuyện năm đó đã làm tổn thương Cố Yên sâu sắc. Cố Yên nói, nếu Thẩm Uyên trở về thì cô hoan nghênh, nếu không về cũng không sao. 
Cô nói, duyên phận giữa cha mẹ và con cái đều là do số mệnh, bởi vì trước khi sinh ra, ai cũng không có quyền lựa chọn. Cha mẹ không thể chọn ai làm con mình, con cái cũng không thể chọn ai làm cha mẹ mình. 
Cha mẹ và con cái nếu có thể yêu thương nhau trọn đời, tự nhiên là tốt. Nếu không thể, thì cũng không cưỡng cầu được. Không qua lại cũng đành vậy. 
Những lời này không phải Cố Yên nói cho Cố Hướng Nam nghe, mà là lúc nói chuyện với Quý Bạch Tình và những người khác thì Cố Hướng Nam nghe được. 
Lúc đó, giọng điệu của cô cô Cố Yên nghe rất bình tĩnh, nhưng suy nghĩ kỹ mới biết bên trong ẩn chứa bao nhiêu bất đắc dĩ. Cố Hướng Nam nghe xong đã khóc một trận dữ dội. Một người cô kiêu ngạo như vậy, giỏi giang như vậy, lương thiện và mạnh mẽ như vậy, duy chỉ có không có cách nào với chính con mình. 
Cố Hướng Nam hận Thẩm Uyên. Thẩm Uyên là con trai, dựa vào cái gì mà không thể cúi đầu với mẹ mình? Huống chi năm đó người sai chính là hắn! 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play