Cố Yên cùng Phạm Đình Phương nói chuyện này, Phạm Đình Phương quả thực trước đó đã nói với Quý Bạch Lương.
Hơn ba mươi tuổi, đang độ tuổi sung sức của sự nghiệp chính trị, Quý Bạch Lương đã có vài sợi tóc bạc, nghề của hắn không chỉ tốn trí óc mà còn hao người, mỗi ngày về nhà, hắn mệt như chó chết nằm trên giường, không muốn động đậy.
Quý Bạch Lương mặc đồng phục cảnh sát nằm trên giường, giày còn chưa cởi, hai tay gối sau đầu, "Mẹ càng lớn tuổi càng không hiểu chuyện, để ta nói với bà ấy, ngươi đừng để ý."
Phạm Đình Phương rất vui, công việc của Quý Bạch Lương bận rộn, bình thường không có nhà, nhưng chỉ cần có chuyện nói với hắn, hắn đều để tâm. Đó cũng là lý do mà bao nhiêu năm nay, hắn ít khi ở nhà, cô vẫn chịu thương chịu khó mà không chút oán hận.
Quý Bạch Lương lại nói, "Tình hình của Cố Diễm Diễm ở bên đó tệ lắm sao?"
"Nói thật là nếu không trụ được thì phải đóng cửa dịch vụ đó thôi, bên cung ứng thương mại của cô ấy cũng thật là, họ làm như vậy cũng quá thất đức đi."
"Chuyện kiếm tiền không nói đạo đức làm gì, thôi được, nếu không được thì ngươi đặt một ít tổ yến mà bồi bổ cho Cố Diễm Diễm, cũng đỡ cho cô ấy khó xử."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT