Thẩm Uyên từ khi sinh ra đến lúc sau thì ăn được ngủ được, một chút cũng không quấy khóc, chỉ là sữa mẹ không đủ, mỗi ngày đều phải cho ăn thêm sữa bột, ngoài ra thì cũng chỉ là lúc đi tiểu hay ị đùn thì mới ậm ừ vài tiếng, còn lại thời gian ngoài ngủ ra thì cũng là ngủ. 
Cố Yên sinh thường, hồi phục nhanh, ngủ ba bốn ngày thì đã không nằm yên được. 
Ngoài dì Liễu ra thì Thẩm Du Thành còn gọi thêm một dì trước đây thường xuyên đến quét dọn nhà cho hắn đến giúp. 
Cho nên buổi tối cho con bú sữa bột thì không cần cô thức đêm, sáng sớm hay muộn thì tã cũng không cần cô giặt, đệm giường bị con làm ướt cũng không cần cô thay, cơm cũng không cần cô nấu, việc nhà thì càng không đến phiên cô làm, mẹ Cố ban đầu đến định chăm sóc cô ở cữ, nhưng sau khi đến một ngày thấy cô chẳng mó tay vào việc gì, cũng liền về. 
Cố Yên nghe qua rất nhiều chuyện về sinh nở, hạnh phúc, khổ sở, vui vẻ, tuyệt vọng, nhưng đó chỉ là nghe kể lại. 
Cảm xúc và hiện tại gắn liền chặt chẽ với nhau, cũng có nghĩa cảm xúc chỉ là sự cảm nhận cuộc sống ở hiện tại. 
Nếu khổ đau thì hãy phát tiết ra. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play