"Ngươi đừng có kêu," giọng nói tựa như một người phụ nữ trung niên, giọng cô lạnh lùng, không hề mang theo chút tình cảm nào, y như là Diệt Tuyệt sư thái vậy, "Ta đến là thông báo cho ngươi, từ hôm nay trở đi ngươi không còn là nhân viên chính thức của đơn vị chúng ta nữa, cho nên tiền thuốc men, tiền nằm viện các thứ, đơn vị sẽ không chi trả nữa, yêu cầu tự ngươi giải quyết. Còn nữa, xét thấy việc ngươi đã dùng thủ đoạn không trong sạch để vào đơn vị, đơn vị đã tiến hành điều tra, và quyết định truy cứu trách nhiệm của những nhân viên liên quan, ngươi cứ chờ mà nhận giấy gọi của tòa đi." 
Ngô Lệ Mẫn đầy vẻ sợ hãi trong giọng nói, "Vì sao lại khai trừ tôi, các người không thể làm như vậy! Trần chủ nhiệm, các người không thể làm như vậy!" 
Trần chủ nhiệm lạnh lùng nói, "Cô nương à, chuyện mà cô đáng sợ hơn nên là chuyện nhận giấy triệu tập của tòa án ấy. Thôi được rồi, ta không có thời gian hao tổn với cô, đồ dùng cá nhân của cô chúng tôi sẽ thu dọn giúp rồi để ở phòng bảo vệ, khi nào cô muốn đến thì lấy." 
"Trần chủ nhiệm! Trần chủ nhiệm, đừng đi mà!" Ngô Lệ Mẫn kêu khóc ở đằng sau. 
"Trần chủ nhiệm" mà Ngô Lệ Mẫn gọi chẳng thèm để ý, tiếp tục đi ra ngoài, vừa ra liền thấy Cố Yên và Hà Tiểu Sanh đang đứng ở cửa. 
Trần chủ nhiệm đầu tóc buộc đuôi gà, đeo cặp kính gọng đen, nhìn khí chất thì đúng là một Diệt Tuyệt sư thái, bà đánh giá Cố Yên rồi nói, "Các người là bạn cô ta à?" 
Cố Yên khẽ mỉm cười, "Thật ra không thân lắm, tôi là Cố Diễm Diễm!" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play