Cố Yên không quan tâm Cố Linh Linh có đến hay không, vẫn đưa cho Cố Giang Hà hai trăm đồng để hắn có tiền thuốc men. Cô không màng trời đã tối, chạy đến nhà máy mượn xe của Trâu Sĩ Hồng, rồi lại tìm đến đại cung tiêu xã mua chút đồ ăn vặt và đồ dùng sinh hoạt cho Hoàng Thu Oánh. Lúc cô đỗ xe trước cửa nhà đã hơn chín giờ.
Cửa lớn đóng kín, đèn trước cửa bật sáng, ánh đèn vàng ấm áp hắt ra từ bên trong, như đang vẫy gọi Cố Yên mau về nhà.
Cố Yên ngồi trong ghế lái, nhìn ánh đèn hắt ra từ khe cửa, trong lòng bình thản. Lúc này Thẩm Du Thành, nhất định là đang mặc áo ba lỗ quần đùi, gục bên bàn đọc sách, hoặc là đang đọc sách hoặc là đang viết gì đó. Chờ khi thấy cô về nhà, hắn sẽ ngẩng đầu nhìn, trong mắt nhất định sẽ lấp lánh những vì sao nhỏ.
Cố Yên rất bình tĩnh, sau cơn giận dữ đến cực điểm, thứ còn lại chỉ là sự bình tĩnh.
Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, làm chuyện xấu thì dù thế nào cũng không thoát. Chế tài không chỉ có pháp luật mà còn có cả sự khiển trách của đạo đức.
Nhưng lần này, cô sẽ phải tàn nhẫn. Cô không thể để Ngô Lệ Mẫn ngồi lên đầu lên cổ mình, càng không thể để Thẩm Du Thành - người vốn dĩ nên có một tương lai tươi sáng, rơi vào vòng xoáy của những lời đồn dơ bẩn.
Cố Yên ngồi trong xe một lúc lâu, cho đến khi cô có thể giả bộ một vẻ mặt nhẹ nhõm và vui vẻ khi sắp được gặp bạn tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT