Cố Giang Hà ngẫm nghĩ rồi nói: "Nếu thực sự không được thì cho bọn trẻ đến cửa hàng bánh bao thôi, anh chị hai cũng không thể hoàn toàn không quản được chứ. Chắc là sẽ nóng một chút, nhưng cũng không đến nỗi để hai đứa nhỏ cứ ở trong đó mãi được."
Cố Giang Hà thật sự rất đau đầu, nếu không có cái màn giày vò của chị cả, thì bây giờ sao họ có thể khó xử như vậy?
Cố Yên cũng hết cách, cô chăm sóc Cố mẫu hai ngày đã là giới hạn rồi, vì Cố Diễm Diễm mà cô thật sự đã cố hết sức.
Trên đường cô trở về đi qua tiệm ăn nhanh thì thấy tiệm đã đóng cửa. Cô vẫn chưa ăn tối, về nhà tùy tiện làm một bát mì chua, thả thêm hai quả trứng rán, không biết có phải lâu lắm không ăn hay là giấm để quá lâu bị mất vị, mà cô cảm thấy không đủ chua.
Nhưng dù sao ăn cũng rất ngon.
Thẩm Du Thành đã về, đang viết lách gì đó, Cố Yên bưng bát đứng ở ngoài cửa sổ vừa ăn vừa tán gẫu với Thẩm Du Thành.
"Ngày kia ta đón mẹ lên ở hai ngày, Giang Hà còn phải đi làm, nếu vẫn để ý đến mẹ, chắc sẽ mệt chết."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT