Cố Yên vừa nói vậy, Cố Linh Linh đầu tiên là ngẩn người, ngay lập tức lớn tiếng nói, "Há miệng ra là nói bậy, ta khi nào thì không muốn các ngươi tốt?" 
Cố Linh Linh cảm xúc rất kích động, cô kích động lại càng làm nổi bật vẻ tỉnh táo của Cố Yên. 
Giờ đây, hình tượng của Cố Yên trong mắt Cố Linh Linh đã hoàn toàn khác với cái "Em gái ngốc" trong ký ức. Từ lần trước tới đây, cô đã cảm thấy "Cố Diễm Diễm" mà mình thấy hoàn toàn là một người xa lạ. 
"Chị cả," Cố Yên chân thành nói, "Cho Lâm Nhã đi học là có trách nhiệm với nó, chứ không phải chỉ cho nó công việc mới là tốt. Chị nghĩ sau này không trông cậy vào nó được sao, chẳng lẽ sinh con chỉ vì sau này mình già có chỗ trông cậy hay không? Chị không nghĩ cho tương lai của nó à? Nó mà được đi học, có văn hóa, chẳng phải cũng có thể tìm được đối tượng tốt hơn sao?" 
"Ngươi muốn dạy dỗ ai thì cứ dạy, đừng có dạy dỗ ta, chúng ta không cần nhờ phúc của ngươi, ngươi cũng đừng quản chúng ta," Cố Linh Linh đã chui vào ngõ cụt, "Ngươi đi đi, đừng để ta nhìn thấy ngươi." 
Thật là hết thuốc chữa, Cố Yên vô cùng bất đắc dĩ. 
Trước khi trở thành "Cố Diễm Diễm", Cố Yên vẫn là Cố Yên, lúc đó dù nhà nghèo, nhưng anh chị em trong nhà rất yêu thương nhau, lúc nào cũng vui vẻ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play