Cố Yên xách túi trong tay, xoa xoa mi tâm, bước chân vào văn phòng. 
Lư Tuyết Bình quả thực thay đổi khác hẳn, cô ta vẫn còn đang quỳ trước mặt Hà Tiểu Sanh, thấy Cố Yên đi vào, mặt Lư Tuyết Bình cứng đờ, lập tức gọi một tiếng, "Cố tổng." 
Không biết ai đã dạy dỗ Lư Tuyết Bình, hai bên má cô ta đều in dấu bàn tay, tiều tụy đến mức cực điểm, trông già đi mấy tuổi, cô ta vẫn còn mặc quần áo phục vụ, cả người trông khác một trời một vực so với hình ảnh tiểu thư nhà cán bộ cao cấp phách lối trước kia! 
Lư Tuyết Bình khóc lóc nói, "Cố tổng, xin cô bỏ qua cho tôi, mẹ tôi bị bệnh, nếu tôi mà không có việc làm nữa, mẹ tôi đến thuốc cũng không có mà uống!" 
Cố Yên đau đầu, cô đi đến một bên bàn làm việc ngồi xuống, để túi lên bàn, rồi ngồi vào ghế. 
"Đừng có giở trò đạo đức giả với ta, ta không làm gì ngươi cả, cũng không dạy dỗ ngươi, học Ngô Lệ Mẫn bày ra vẻ yếu đuối, cảm thấy như vậy hay sao? Ta ngược lại thấy ngươi cứ phách lối một chút còn hơn, ngươi phách lối càng chứng tỏ ngươi có khí chất!" 
Lư Tuyết Bình bị Cố Yên trách mắng không thốt nên lời, cô ta thừa nhận, Cố Yên lập tức nhìn thấu nội tâm cô, Ngô Lệ Mẫn nói với cô, cái gì cũng không có thì phải dựa vào vẻ yếu đuối để gợi lòng trắc ẩn của người khác, người khác thương hại ngươi, sự tình sẽ dễ làm. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play