Ngày thứ hai đi làm, Cố Yên liền gọi ngay cho Cận Trạch ở Tề Nam, nhưng người nghe máy lại nói Cận Trạch vẫn còn ở huyện Phương Thành chưa về, hỏi thêm thì họ nói không thể trả lời, cô đành phải cúp máy. 
Cố Yên có số điện thoại của bệnh viện huyện Phương Thành, nhưng có gọi thì cũng chưa chắc tìm được Cận Trạch và Hoàng Thu Oánh. 
Đặt điện thoại xuống, Cố Yên nghĩ một lúc rồi quyết định buổi chiều sẽ về thành phố sớm một chút để gửi điện báo cho Hoàng Thu Oánh, hỏi xem tình hình. 
Trong bài «Chậm lại từ trước» của Mộc Tâm tiên sinh có một câu “Từ trước trời xanh đã chậm/Xe, ngựa, thư từ đều chậm/Một đời chỉ đủ yêu một người” câu nói này đã làm cảm động không ít người, cũng khiến vô số người hướng tới sự lãng mạn tươi đẹp của thời trước, nhưng Cố Yên lại càng yêu thích thế kỷ 21, yêu cái thời đại mà ai cũng có điện thoại. 
Cô là một người phàm tục, có quá nhiều chuyện đời, quá nhiều lo lắng, không có thời gian chạy tới tận nơi để hỏi han, một cuộc điện thoại, một tin nhắn, mọi chuyện trong vòng một đi một lại là có thể hiểu rõ, thật là tốt! 
Một tuần không đi làm, cần phải xử lý rất nhiều việc. 
Dựa theo yêu cầu từ phía nhà máy, các loại đơn từ hợp đồng cần cô xem, xét duyệt, ký tên, Hà Tiểu Sanh lần lượt lấy ra, bày một bàn lớn, phải xem đến tận trưa mới xử lý gần xong. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play